Nếu có một phép lạ
giúp biến hóa thành một con vật, tôi muốn biến mình thành một chú chim. Có nhiều
loài chim, nhưng tôi thích nhất chú chim Sâm Cầm. Loài chim này trước đây từng
xuất hiện nhiều ở hồ Tây và hiện lên thật đẹp qua lời bài hát “Nhớ mùa thu Hà Nội”
của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn:
“Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay, bờ xa mời
gọi.
Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt
trời…”
Nguồn: tonybuoisangblog.com
Thứ nhất, tôi muốn biến thành một chú chim bởi tôi thích bay. Tôi thích cái cảm giác được tự do sải cánh trên cao, hòa mình vào cùng đất trời. Và nếu muốn, tôi có thể đến bất cứ nơi nào để ngắm nhìn, khám phá vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên, đất nước, con người.
Thêm vào đó, Sâm Cầm cũng là một loài chim di cư, chúng thường bay từ Bắc vào Nam để tránh rét và bay ngược lại khi thời tiết trở nên ấm dần. Tôi thích sự dịch chuyển và thích cách chúng hành động để thích nghi với hoàn cảnh sống. Chúng không phải là những con chim “ẩn mình chờ chết” mà là những con chim dám đương đầu với khó khăn.
Thứ hai, Sâm Cầm cũng thuộc họ nhà gà (nên mới có chữ “Cầm” – trong từ “gia cầm”). Nhưng, Sâm Cầm lại đặc biệt ở chỗ nó là “gà nước” chứ không phải “gà cạn”. Do vậy, ngoài việc có thể bay lượn như các loài chim khác thì chúng còn có thể tung tăng bơi lội ở các vùng nước ngọt – vừa để tắm táp, vừa để tìm kiếm thức ăn cho mình ( là các loài thực vật dưới đáy hồ). Sâm Cầm vừa có thể bay, vừa có thể bơi càng giúp khẳng định việc đây là một loài có khả năng thích ứng rất cao trong bất kì môi trường sống nào.
Thứ ba, nguồn gốc của cái tên rất kêu – Sâm Cầm, là vì quê hương của chúng là “đất nước củ sâm” – Hàn Quốc, và thức ăn của chúng cũng là những củ sâm vậy nên có thể nói cả người Sâm Cầm giống như một “viên thuốc quý”, có thể chữa bệnh và tăng cường sức khỏe cho nhiều người. Thay vì sợ hãi do có thể bị nhiều người vây bắt thì tôi lại lấy làm vui vì điều đó bởi tôi biết rằng ít nhất thì sự tồn tại của mình cũng có giá trị và giúp ích cho mọi người !
Tái bút: Đây là bài dự thi để tham dự vào CLB đọc sách. Rất tiếc là bị trượt :) Đăng vào blog để giữ làm kỉ niệm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét